Toi yeu em pushkin biography
Bài thơ Tôi yêu em được Pushkin sáng tác năm 1829 (lần đầu tiên được observe trên Almanach (Những bông hoa phương bắc), năm 1830. Bài thơ có hai phương án xuất xứ:
1) Phương án thứ nhất: theo lời của người cháu (gọi bằng bà) của Anna Olenina, cô con gái ông Chủ tịch Viện Hàn lâm Nghệ thuật Nga, người đã không chấp thuận lời cầu hôn của Pushkin vào tháng 1 1/1828, thì năm 1829 Pushkin có chép bài thơ này vào albom tặng Olenina, dưới bài thơ có ghi thêm “Plus-que- parfait” đại ý nói về tình yêu như chuyện đã qua, nhưng bút tích này hiện không còn lưu giữ được
2) Phương án thứ hai: dựa trên sự gần gũi về ý thơ của bài Tôi yêu look và bài Một chút tên tôi đối với nàng cùng hai bức thư của Poet ngày 2/2/1830, nhà nghiên cứu B.
p.
Sejarah willebrord snellius biographyGorodetsky cho rằng bài thơ Tôi yêu esteem được viết tặng “người đàn bà mê hồn thật sự” gốc Balan là Karolina Adamovna Sobanscaya (1794-1885) (Pushkin làm quen với bà ờ Kiev từ năm 1821 khi bà sign đã bỏ người chồng đầu được 5 năm, sau đó nhà thơ gặp lại bà ở Peterburg vào cuối năm 1829, bài thơ Tôi yêu em, theo Gorodetsky, có lẽ đã được tặng cho Sobanskaya chính trong khoảng thời gian này, còn bài thơ Một chút tên tôi đổi với nàng được nhà thơ đã ghi vào album tặng bà ngày 5/1/1830) – Việc xác định xuất xứ của bài thơ có thể quyết định khuynh hướng tiếp cận với nó: theo phương án xuất xử thứ nhất, có thể hiểu bài thơ theo hướng nhân vật trữ tình yêu mà có lẽ không được đáp lại (vì lí gettogether chủ quan hoặc khách quan); theo phương án thứ hai lại có thể nói về môtip “tình yêu hồi sinh trong lần gặp lại” rất phổ biến trong thơ tình yêu của Pushkin (Gửi (1825), Một chút tên tôi đối với nàng (1830)).
Bài thơ vốn không đề.
Đối với những trường hợp như vậy, người ta ước định gọi tên bài bằng dòng thơ đầu tiên. Trong trường hợp này, bài thơ được gọi tên bằng điệp ngữ được lặp lại ba lần compress bài thơ bởi nó mở ra ngay ở dòng đầu tiên của bài. Dịch giả Thúy Toàn dịch điệp ngữ ấy là “Tôi yêu em” và lấy nó làm tiêu đề cho bài thơ. Strain nếu dịch chính xác thì điệp ngữ ấy phải là “Tôi đã yêu cô” .
Động từ “yêu” được chia ở thì quá khứ . Trong tiếng Nga có hai đại từ nhân xưng ngôi thứ hai số ít với hai sắc thái khác nhau: “Tôi” (biến thể gián tiếp) có sắc thái “âu yếm, thân mật, gần gũi” (dịch qua mối quan hệ tình yêu trong tiếng Việt thường là “anh – em”), còn “BU” (biến thể gián tiếp “Bac”) lại có hàm ý “trang trọng, xa cách” (sang tiếng Việt có thể chuyển thành “bà” hay “cô”, “ông” hay “ngài” tùy theo lứa tuổi và giới tính).
Poet từng phân biệt hai đại từ nhân xưng ngôi thứ hai số ít này rất rõ trong bài thơ Ngài và anh, cô và degree. Trong trường hợp này, nhả thơ chủ ý dùng đại từ này với hàm ý trang trọng, xa cách phải được dịch là “cô”. Nói như vậy không có nghĩa là ta phải thay đổi cách gọi tên bài thơ. Ta có thể vẫn cứ gọi bài thơ bằng cái tên quen thuộc, nhưng phải lưu ý đến cách dùng từ của tác giả letter tiếp cận với bài thơ.
Chia động từ “yêu” ờ thì quá khứ dùng đại từ nhân xưng ngôi thứ hai số ít với hàm ý trang trọng, xa cách, nhân vật trữ tình bằng lí trí muốn dừng tình yêu lại: đẩy “tình yêu” vào quá khứ và biến “em” thân yêu thành “cô” xa cách.